Hôm nay chồng tôi lái xe đi trên đường cao tốc, trên xe còn có tôi và con gái đang ngủ say. Anh ấy đột nhiên rất đau bụng và muốn đi vệ sinh vì hình như sắp trào ra rồi. Cố nhịn một lúc lâu mới đến trạm dừng, xe còn chưa đỗ vào chỗ đậu xe, anh ấy chỉ đỗ vào lề đường và chạy ngay đi tìm nhà vệ sinh.
Tôi thấy vậy đành ngồi lên lái xe tìm chỗ đỗ, con gái đang ngủ say cũng bị chúng tôi làm tỉnh giấc. Xe vẫn chưa đỗ xong thì tôi nhận được cuộc điện thoại của anh ấy, nói rằng đang chạy được nửa đường thì đã trào ra hết rồi, bẩn hết cả quần trong lẫn quần ngoài.
Tôi cười anh ấy khi nghe thấy vậy và nói rằng tôi không biết sau này sẽ phải đối mặt với anh ấy ra sao – một người đàn ông đã hơn 30 tuổi nhưng vẫn còn ị đùn. Nhưng tôi có nói với anh ấy rằng chắc chắn sẽ có cách và việc này sẽ chỉ là bí mật giữa hai chúng tôi.
- Chúng tôi không mang quần áo để thay.
- Anh ấy không muốn tiếp tục mặc chiếc quần bị bẩn.
- Tôi cũng không thể chấp nhận việc anh ấy ngồi lên xe với chiếc quần đầy phân.
- Trạm dừng rất đông người, không thể bảo anh ấy cởi hết quần áo rồi rửa ráy.
Tôi nhanh chóng suy nghĩ cách đối phó:
- Anh ấy bảo tôi mang cho anh ấy bỉm của con gái chúng tôi, nhưng bỉm thì chỉ có người từ 10kg trở xuống mặc được thôi, mà nếu có mặc được đi chăng nữa thì mặc một cái bỉm đi lại ở chỗ đông người như vậy không phải là càng quái dị hay sao.
- Đi mua quần áo cho anh ấy, nhưng trạm dừng không có chỗ nào bán quần áo cả.
- Tìm quần áo của con gái đưa cho anh ấy quấn tạm, nhưng nhỏ quá.
- Đột nhiên nhớ ra trên xe còn một cái váy ngủ, có thể đưa anh ấy quấn tạm, nhưng như vậy thì vẫn thật quái dị.
- Chồng tôi rất gầy và tôi lúc đó đang mặc một chiếc chun ống rộng.
Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi lập tức thay quần áo bằng chiếc váy ngủ, cầm một gói bỉm của con gái, tay kia bế con bé cùng chạy vào cứu chồng tôi.
Chồng tôi đứng ở cửa nhà vệ sinh, hai mắt sáng lên vì thấy tôi và vội vàng chạy đến. Tôi ra hiệu dừng lại, vì tôi không muốn đứng gần một người dính đầy phân như vậy, sau đó đưa đồ cho anh ấy.
Anh ấy dùng hết cả gói bỉm, sau đó mặc quần của tôi, vứt hết đồ bẩn. Còn tôi mặc váy ngủ, chúng tôi cứ như vậy lái xe về nhà.
Đến nhà, mẹ tôi thấy vậy thì nhìn chúng tôi với vẻ rất kinh ngạc, hai vợ chồng khi ra ngoài thì ăn mặc rất đàng hoàng, vậy mà lúc về lại thành ra như thế này, tại sao chồng lại mặc quần của vợ, còn vợ thì mặc váy ngủ?
Tôi nói một cách rất điềm tĩnh rằng đó là do con gái chúng tôi ị đùn lên người bố nó… Đây chính là lý do vì sao đàn ông phải tìm phụ nữ: Lúc bạn ị đùn ở nơi công cộng như vậy, không có vợ thì ai cởi quần ra cho bạn mặc?
Vào 1 ngày khác…
Tôi và chồng tôi cùng nhau đi tập gym, anh ấy có chút tụt huyết áp nên sắc mắt rất không tốt, vì vậy tôi đã đi mua cho anh ấy một lon nước tăng lực, sau đó chờ anh ấy đỡ hẳn rồi mới về nhà.
Sau khi chúng tôi kết hôn, tôi đi cùng anh ấy đến trước mộ mẹ anh ấy và cùng cúi lạy, những lần sau này cũng là tôi đi cùng anh ấy, anh ấy không cần đi một mình đằng sau bố chồng tôi mà lau nước mắt nữa.
Cho dù anh ấy có đi đâu công tác thì anh ấy biết rằng sẽ luôn có một người chờ đợi anh ấy trở về. Và cái này tôi nghĩ cũng sẽ thích hợp với câu hỏi tại sao phụ nữ phải tìm chồng.
Quan hệ hôn nhân là từ 2 phía, trong cuộc sống này, bố mẹ, anh chị em đều sẽ như phong cảnh bên ngoài kia mà dần dần đi qua, và chỉ có người bạn đời là sẽ đi cùng bạn đến hết đời. Lời thề trong đám cưới của phương Tây là lời chú thích tốt cho vấn đề này:
Tôi muốn cô ấy/anh ấy trở thành chồng/vợ của tôi, bắt đầu từ hôm nay, chúng tôi sẽ hỗ trợ lẫn nhau, cho dù tốt hay xấu, giàu hay nghèo, ốm đau hay khỏe mạnh, chúng tôi sẽ đều yêu thương, trân trọng lẫn nhau cho đến khi cái chết chia cắt chúng tôi.
Hồi còn trẻ, tôi nhớ còn nói chuyện điện thoại với mẹ tôi, tôi đã hỏi rằng: ”mẹ à, con nhất định phải kết hôn sao?”
Mẹ tôi nói: ”con gái, mẹ không nói con nhất định phải kết hôn, nhưng con phải biết rằng, bố mẹ không thể ở bên con suốt đời, bạn bè con, anh chị em con cũng không thể ở bên con suốt đời. Mẹ hi vọng có một người sẽ đi cùng con đi hết cuộc đời này, mẹ hi vọng các con chăm sóc lẫn nhau, hỗ trợ lẫn nhau và hiểu nhau. Đợt trước, khi mẹ nằm viện, mẹ không thể làm bất cứ việc gì, lúc đó bố con đã ở bên chăm sóc mẹ từng chút một. Bố con biết mẹ thích sạch sẽ nên đã giúp mẹ lau người thật kỹ. Con nói xem người khác có thể làm được điều này không? Mối quan hệ vợ chồng, thực sự là giống như người thân, sẽ là người thân nhất trên thế giới này của con, là người ở bên con lâu nhất.”
Nghe xong tôi đã có sự cảm nhận rất sâu sắc. Trên quãng đường đời này, lần họ cãi nhau gay gắt nhất là lần mẹ tôi đã khóc và muốn nhảy sông tự tử, còn bố tôi thì hét lên đòi li hôn. Nhưng khi tình cảm nồng nàn thì có đổi thần tiên cũng không đổi. Nhưng quy cho cùng thì, hôn nhân là cuộc sống, là sự đồng hành. Nó không phải là một người đàn ông nhất định phải tìm một cô vợ, hoặc một người phụ nữ phải tìm một anh chồng, mà cả hai bên đều phải tương đương nhau, đó là yêu nhau, là mong muốn cùng nhau cầm tay đi hết cuộc đời.
Đàn ông tại sao phải tìm vợ, hoặc có thể nói rằng, chúng ta (cho dù là nam hay nữ) tại sao cần phải có hôn nhân, đó là vì nếu bạn tìm thấy người đó thì cuộc sống của bạn sẽ trở nên càng ấm áp hơn.